4 Đề thi Trung học phổ thông quốc gia năm 2020 môn Ngữ Văn Lớp 12
Bạn đang xem tài liệu "4 Đề thi Trung học phổ thông quốc gia năm 2020 môn Ngữ Văn Lớp 12", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
File đính kèm:
4_de_thi_trung_hoc_pho_thong_quoc_gia_nam_2020_mon_ngu_van_l.doc
Nội dung text: 4 Đề thi Trung học phổ thông quốc gia năm 2020 môn Ngữ Văn Lớp 12
- MỘT SỐ ĐỀ ÔN THI THPT QUỐC GIA NĂM 2020, MÔN NGỮ VĂN ĐỀ SỐ 1 PHẦN I. ĐỌC HIỂU Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi nêu bên dưới: "Khi bạn tức giận, bản lĩnh thể hiện khi chúng ta biết kiềm chế cảm xúc chứ không phải là hành động nông nổi. Bản lĩnh không kiểm soát được thì chỉ là sự liều lĩnh. Bên cạnh đó, nếu bản lĩnh của chúng ta làm người khác phải khó chịu thì chúng ta đã thất bại. Vì bản lĩnh đó chỉ phục vụ cá nhân ta mà không hướng đến mọi người. Bản lĩnh là khi bạn dám nghĩ, dám làm và có thái độ sống tốt. Muốn có bản lĩnh bạn cũng phải kiên trì luyện tập. Chúng ta thường yêu thích những người có bản lĩnh sống. Bản lĩnh đúng nghĩa chỉ có được khi bạn biết đặt ra mục tiêu và phương pháp để đạt được mục tiêu đó. Nếu không có phương pháp thì cũng giống như bạn đang nhắm mắt chạy trên con đường có nhiều ổ gà. Cách thức ở đây cũng rất đơn giản. Đầu tiên, bạn phải xác định được hoàn cảnh và môi trường để bản lĩnh được thể hiện đúng lúc, đúng nơi, không tùy tiện. Thứ hai bạn phải chuẩn bị cho mình những tài sản bổ trợ như sự tự tin, ý chí, nghị lực, quyết tâm Điều thứ ba vô cùng quan trọng chính là khả năng của bạn. Đó là những kỹ năng đã được trau dồi cùng với vốn tri thức, trải nghiệm. Một người mạnh hay yếu quan trọng là tùy thuộc vào yếu tố này. Bản lĩnh tốt là vừa phục vụ được mục đích cá nhân vừa có được sự hài lòng từ những người xung quanh. Khi xây dựng được bản lĩnh, bạn không chỉ thể hiện được bản thân mình mà còn được nhiều người thừa nhận và yêu mến hơn". (Nguồn: www.tuoitre.vn, ngày 15/4/2012) Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên. Câu 2. Theo tác giả, để có được bản lĩnh bạn phải làm gì? Câu 3. Đoạn văn đề cập đến vấn đề gì? Câu 4. Anh (chị) có đồng ý với quan niệm “Bản lĩnh không kiểm soát được thì chỉ là sự liều lĩnh”? Vì sao? PHẦN II. LÀM VĂN Câu 1. Từ nội dung đoạn trích ở phần đọc hiểu, anh (chị) hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) bàn về tuổi trẻ cần sống có bản lĩnh để dám đương đầu với mọi khó khăn thử thách. Câu 2. Cảm nhận của anh / chị về đoạn văn sau: Rượu đã tan lúc nào. Người về, người đi chơi đã vãn cả. Mị không biết, Mị vẫn ngồi trơ một mình giữa nhà. Mãi sau Mị mới đứng dậy, nhưng Mị không bước ra đường chơi, mà từ từ bước vào buồng. Chẳng năm nào A Sử cho Mị đi chơi Tết. Mị cũng chẳng buồn đi. Bấy giờ Mị ngồi xuống giường, trông ra cái cửa sổ lỗ vuông mờ mờ trăng trắng. Đã từ nãy, Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng như những đêm Tết ngày trước. Mị trẻ lắm. Mị vẫn còn trẻ. Mị muốn đi chơi. Bao nhiêu người có chồng cũng đi chơi ngày Tết. Huống chi A Sử với Mị, không có lòng với nhau mà vẫn phải ở với nhau! Nếu có nắm lá ngón trong tay lúc này, Mị sẽ ăn cho chết ngay, chứ không buồn nhớ lại nữa. Nhớ lại, chỉ thấy nước mắt ứa ra. Mà tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ bay ngoài đường. Anh ném pao, em không bắt Em không yêu, quả pao rơi rồi... Lúc ấy, A Sử vừa ở đâu về, lại đang sửa soạn đi chơi. A Sử thay áo mới, khoác thêm hai vòng bạc vào cổ rồi bịt cái khăn trắng lên đầu. Có khi nó đi mấy ngày mấy đêm. Nó còn muốn rình bắt mấy người con gái nữa về làm vợ. Cũng chẳng bao giờ Mị nói gì. Bây giờ Mị cũng không nói. Mị đến góc nhà, lấy ống mỡ, xắn một miếng bỏ thêm vào đĩa đèn cho sáng. Trong đầu Mị đang rập rờn tiếng sáo. Mị muốn đi chơi, Mị cũng sắp đi chơi. Mị
- quấn lại tóc, Mị với tay lấy cái váy hoa vắt ở phía trong vách. A Sử đang sắp bước ra, bỗng quay lại, lấy làm lạ. Nó nhìn quanh, thấy Mị rút thêm cái áo. A Sử hỏi: - Mày muốn đi chơi à? (Trích Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài, SGK Ngữ văn 12, tập hai, tr.08-09, NXB Giáo dục 2015) Hết .. ĐỀ SỐ 2 PHẦN I. ĐỌC HIỂU Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu: “Bạn có tham nhũng không? Có đấy. Nó bắt đầu từ điều nhỏ bé tý tẹo hàng ngày. Khi bạn rời nhà buổi sáng. Đèn đỏ đầu tiên, cố gắng đừng vượt nó. Không lái xe trên vỉa hè. Đừng bóp còi và hăng hái vượt qua mọi người. Nếu hiểu tham nhũng không phải là một tội danh hình sự, mà là lạm quyền và làm hại cho lợi ích công, thì vượt đèn đỏ và leo lề là các hành vi như thế. Khi bạn vượt đèn đỏ, những người khác cũng sẽ làm theo. Việc phá vỡ quy tắc là một thói quen của con người. Để chống tham nhũng, bạn phải đấu tranh với thói quen đó từ cái gốc, là chính mình. Không ai khác sẽ làm điều đó cho bạn. Bởi vì họ cũng tham nhũng theo nhiều cách mà chính họ còn không nhận ra. Hãy giữ vững nền tảng của mình, lựa chọn không phá vỡ các quy tắc ngay từ đầu ngày và bước dần đến cuối ngày. Chỉ cần cố vượt qua thách thức trong các việc tiếp theo, ở cơ quan, ở nơi giao dịch với cơ quan khác, đối tác khác... Mỗi quyết định bạn đưa ra để ủng hộ không chọn tham nhũng, không gật đầu với lợi ích không phải của mình, không vay mượn sự ưu tiên, đều là một trận chiến. Giành chiến thắng, bạn đang chống tham nhũng. Dorothy Newbury nói: “Kỷ luật chỉ là cách đào tạo tâm trí mình thôi”. Tức là, theo khái niệm này, chúng ta chỉ cần thực sự một số thay đổi nhỏ trong cuộc sống, tạo ra một số thói quen tốt và có những quyết định đúng hơn. Và chúng ta có thể thay đổi mọi thứ.” (Trích “Cái tôi cá sấu”, Jesse Peterson, dẫn theo báo điện tử VNEpress.net, 31/01/2018) Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chủ yếu của đoạn trích trên. Câu 2. Theo tác giả, “tham nhũng” bắt nguồn từ đâu? Câu 3. Vì sao tác giả cho rằng: “Hãy giữ vững nền tảng của mình, lựa chọn không phá vỡ các quy tắc” lại quan trọng trong việc chống tham nhũng? Câu 4. Anh/Chị có đồng ý với ý kiến: “Kỷ luật chỉ là cách đào tạo tâm trí mình thôi” không? Vì sao? PHẦN II. LÀM VĂN Câu 1. Có ý kiến cho rằng “Nguyên tăc chứ đừng cứng nhắc”. Anh /Chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của mình về ý kiến này. Câu 2. Cảm nhận của anh / chị về đoạn văn sau: Thường khi đến gà gáy sáng Mị ngồi dậy ra bếp sưởi một lúc thật lâu thì các chị em trong nhà mới bắt đầu dậy ra dóm lò bung ngô, nấu cháo lợn. Chỉ chợp mắt được từng lúc, Mị lại thức sưởi lửa suốt đêm. Mỗi đêm, khi nghe tiếng phù phù thổi bếp, A Phủ lại mở mắt. Ngọn lửa sưởi bùng lên, cùng lúc ấy thì Mị cũng nhìn sang, thấy mắt A Phủ trừng trừng, mới biết A Phủ còn sống. Mấy đêm nay như thế. Nhưng Mị vẫn thản nhiên thổi lửa, hơ tay. Nếu A Phủ là cái xác chết đứng đấy, cũng thế thôi. Mị vẫn trở dậy, vẫn sưởi, chỉ biết còn ở với ngọn lửa. Có đêm A Sử chợt về, thấy Mị ngồi đấy, A Sử đánh Mị ngã ngay xuống cửa bếp. Nhưng đêm sau Mị vẫn ra sưởi như đêm trước.
- Lúc ấy đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên, Mị lé mắt trông sang, thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen lại. Nhìn thấy tình cảnh như thế, Mị chợt nhớ lại đêm năm trước A Sử trói Mị, Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi, nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đói, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn biết đợi ngày rũ xương ở đây thôi Người kia việc gì mà phải chết thế. A Phủ Mị phảng phất nghĩ như vậy. Đám than đã vạc hẳn lửa. Mị không thổi, cũng không đứng lên. Mị nhớ lại đời mình, Mị lại tưởng tượng như có thể một lúc nào, biết đâu A Phủ chẳng đã trốn được rồi, lúc ấy bố con Pá Tra sẽ bảo là Mị cởi trói cho nó, Mị liền phải trói thay vào đấy, Mị phải chết trên cái cọc ấy. Nghĩ thế, trong tình cảnh này, làm sao Mị cũng không thấy sợ Lúc ấy, trong nhà đã tối bưng, Mị rón rén bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt, nhưng Mị vẫn tưởng như A Phủ đương biết có người bước lại Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cứ thở phè từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đến lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thì Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thào được một tiếng “Đi ngay ”, rồi Mị nghẹn lại. A Phủ bỗng khuỵu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cái chết có thể đến nơi ngay, A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy. Mị đứng lặng trong bóng tối. Rồi Mị cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc, Mị nói, thở trong hơi gió thốc lạnh buốt: - A Phủ cho tôi đi. A Phủ chưa kịp nói, Mị lại nói: - Ở đây thì chết mất. A Phủ chợt hiểu. Người đàn bà chê chồng đó vừa cứu sống mình. A Phủ nói: “Đi với tôi”. Và hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi. (Trích Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài, SGK Ngữ văn 12, tập hai, tr.13-14, NXB Giáo dục 2015) Hết .. ĐỀ SỐ 3 PHẦN I. ĐỌC HIỂU Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu: “Sống một cuộc đời cũng giống như vẽ một bức tranh vậy. Nếu bạn nghĩ thật lâu về điều mình muốn vẽ, nếu bạn dự tính được càng nhiều màu sắc mà bạn muốn thể hiện, nếu bạn càng chắc chắn về chất liệu mà bạn sử dụng, thì bức tranh trong thực tế càng giống với hình dung của bạn. Bằng không, có thể nó sẽ là những màu sắc mà người khác thích, là bức tranh mà người khác ưng ý, chứ không phải bạn. Đừng để ai đánh cắp ước mơ của bạn. Hãy tìm ra ước mơ cháy bỏng nhất của mình, nó đang nằm ở nơi sâu thẳm trong tim bạn đó, như một ngọn núi lửa đợi chờ được đánh thức ” (Theo Phạm Lữ Ân, Nếu biết trăm năm nữa là hữu hạn, NXB Hội Nhà Văn, 2012, tr 43 - 44) Câu 1: Xác định các phép liên kết được sử dụng trong đoạn trích. Câu 2: Ph ân tích tác dụng của phép tu từ so sánh trong câu: Sống một cuộc đời cũng giống như vẽ một bức tranh vậy.
- Câu 3: Anh/chị hiểu như thế nào về ý kiến: Đừng để ai đánh cắp ước mơ của bạn? Câu 4: Theo anh/chị cần làm gì để biến ước mơ thành hiện thực? PHẦN II. LÀM VĂN Câu 1: Hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của anh/ chị về vấn đề được nêu trong đoạn trích ở phần đọc hiểu: Hãy tìm ra ước mơ cháy bỏng nhất của mình, nó đang nằm ở nơi sâu thẳm trong tim bạn đó, như một ngọn núi lửa đợi chờ được đánh thức Câu 2. Cảm nhận của anh / chị về đoạn văn sau: Bà lão cúi đầu nín lặng. Bà lão hiểu rồi. Lòng người mẹ nghèo khổ ấy còn hiểu ra biết bao nhiêu cơ sự, vừa ai oán vừa xót thương cho số kiếp đứa con mình. Chao ôi, người ta dựng vợ gả chồng cho con là lúc trong nhà ăn nên làm nổi, những mong sinh con đẻ cái mở mặt sau này. Còn mình thì Trong kẽ mắt kèm nhèm của bà rỉ xuống hai dòng nước mắt Biết rằng chúng nó có nuôi nổi nhau sống qua được cơn đói khát này không. Bà lão khẽ thở dài ngửng lên, đăm đăm nhìn người đàn bà. Thị cúi mặt xuống, tay vân vê tà áo đã rách bợt. Bà lão nhìn thị và nghĩ: Người ta có gặp bước khó khăn, đói khổ này, người ta mới lấy đến con mình. Mà con mình mới có được vợ Thôi thì bổn phận bà là mẹ, bà đã chẳng lo lắng được cho con May ra mà qua được cái tao đoạn này thì thằng con bà cũng có vợ, nó yên bề nó, chẳng may ra ông giời bắt chết cũng phải chịu chứ biết thế nào mà lo cho hết được? Bà lão khẽ dặng hắng một tiếng, nhẹ nhàng nói với “nàng dâu mới”: - Ừ, thôi thì các con đã phải duyên phải kiếp với nhau, u cũng mừng lòng - Tràng thở đánh phào một cái, ngực nhẹ hẳn đi. Hắn ho khẽ một tiếng, bước từng bước dài ra sân. Bà cụ Tứ vẫn từ tốn tiếp lời: - Nhà ta thì nghèo con ạ. Vợ chồng chúng mày liệu mà bảo nhau làm ăn. Rồi ra may mà ông giời cho khá Biết thế nào hở con, ai giàu ba họ, ai khó ba đời? Có ra thì rồi con cái chúng mày về sau. (Trích Vợ nhặt – Kim Lân, SGK Ngữ văn 12, tập hai, tr.28-29, NXB Giáo dục 2015) Hết .. ĐỀ SỐ 4 PHẦN I. ĐỌC HIỂU Đọc đạn trích sau và thực hiện các yêu cầu: (1) Tâm hồn ta cũng giống như một khu vườn. Nếu ta không chăm sóc thì dây leo, cỏ dại sẽ mọc đầy. Chúng sẽ hút hết khoáng chất bổ dưỡng, khiến cho những loại cây quý bị cằn cỗi mà không thể cho ra hoa thơm, trái ngọt. Vì mải mê chạy theo những đối tượng hấp dẫn bên ngoài nên ta bỏ bê tâm hồn mình, khiến cho nó xuống cấp trầm trọng mà không hề hay biết. (2) Lúc nào ta cũng đi đứng vội vàng, nói năng hấp tấp, dễ dàng bực tức khi không vừa ý, sẵn sàng đưa ra lời nhận xét tiêu cực và cố chấp, mỗi khi được góp ý là tự ái và bỏ đi ngay. Một năm nhìn lại ta thấy mình được gì, mất gì? Những cái có được có phải là hạnh phúc đích thực không? Những cái mất có phải là những phẩm chất quý giá tạo nên một con người hiểu biết và yêu thương không? Có phải ta cảm thấy đời sống của mình ngày càng trở nên vô vị? Không chia sẻ được với ai, ta thu mình vào vỏ bọc của sự cô đơn, rồi trách đời, trách người. Đó là hậu quả tất yếu của lối sống “bỏ hình bắt bóng”. (Trích Hiểu về trái tim – Nghệ thuật sống hạnh phúc, Minh Niệm, NXB Trẻ, 2014) Câu 1. Xác định thao tác lập luận chính của đoạn trích. Câu 2. Xác định biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong phần (2) của đoạn trích.
- Câu 3. Anh/chị hiểu lối sống “bỏ hình bắt bóng” trong văn bản trên là lối sống như thế nào? Câu 4. Từ đoạn trích văn bản trên, thông điệp nào có ý nghĩa nhất đối với anh / chị? Vì sao? II. LÀM VĂN Câu 1. Từ nội dung của đoạn trích phần đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) bày tỏ suy nghĩ, quan điểm của mình về việc chăm sóc khu vườn tâm hồn ở giới trẻ hiện nay. Câu 2. “Sáng hôm sau, mặt trời lên bằng con sào, Tràng mới trở dậy. Trong người êm ái lửng lơ như người vừa ở trong giấc mơ đi ra. Việc hắn có vợ đến hôm nay hắn vẫn còn ngỡ ngàng như không phải. Hắn chắp hai tay sau lưng, lững thững bước ra sân. Ánh nắng buổi sáng mùa hè sáng lóa xói vào hai con mắt còn cay sè của hắn. Hắn chớp chớp liên hồi mấy cái, và bỗng vừa chợt nhận ra, xung quanh mình có cái gì vừa thay đổi mới mẻ, khác lạ. Nhà cửa, sân vườn, hôm nay đều được quét tước, thu dọn sạch sẽ gọn gàng. Mấy chiếc quần áo rách như tổ đỉa vẫn vắt khươm mươi niên ở một góc nhà đã thấy đem ra sân hong. Hai cái ang nước vẫn để khô cong ở dưới gốc ổi đã kín nước đầy ăm ắp. Đống rác mùn tung bành ngay lối đi đã hót sạch. Ngoài vườn người mẹ đang lúi húi giẫy những búi cỏ mọc nham nhở. Vợ hắn quét lại cái sân, tiếng chổi từng nhát kêu sàn sạt trên mặt đất. Cảnh tượng thật đơn giản, bình thường nhưng đối với hắn lại rất thấm thía cảm động. Bỗng nhiên hắn thấy hắn thương yêu gắn bó với cái nhà của hắn lạ lùng. Hắn đã có một gia đình. Hắn sẽ cùng vợ sinh con đẻ cái ở đấy. Cái nhà như cái tổ ấm che mưa che nắng. Một nguồn vui sướng, phấn chấn đột ngột tràn ngập trong lòng. Bây giờ hắn mới thấy hắn nên người, hắn thấy hắn có bổn phận phải lo lắng cho vợ con sau này. Hắn xăm xăm chạy ra giữa sân, hắn cũng muốn làm một việc gì để dự phần tu sửa lại căn nhà”. (Trích Vợ nhặt – Kim Lân, Ngữ văn 12, tập hai. NXB Giáo dục, 2008, tr.30) Phân tích tâm lý, hành động của nhân vật Tràng trong đoạn trích trên, từ đó bình luận ngắn gọn về tư tưởng nhân đạo của nhà văn Kim Lân. ĐỀ SỐ 5 PHẦN I. ĐỌC HIỂU Đọc đoạn văn bản sau và trả lời các câu hỏi bên dưới: Ai đó có thể lo lắng về sự “hòa tan” của bản sắc Việt Nam trong cơn thác hội nhập ào ạt, chứ những người thuộc về thế hệ chúng tôi thì lạc quan lắm về một cuộc sống “cống hiến hết mình, thụ hưởng tối đa”. Này nhé, những cô giáo thế hệ 8X trẻ măng sẵn sàng thức xuyên trưa kì cạch viết chữ mẫu lên trang giấy ô li của các “sinh viên đại học chữ to”; những công chức văn phòng “không xong việc không về ”, những “sếp nữ” miệng thương thảo, tay kí hợp đồng, chân sải dài mà đầu vẫn ngẩng cao đầy kiêu hãnh Tất cả đều có mẫu số chung : cống hiến và cống hiến ! Những đêm 30 Tết, cùng gia đình quây quần bên màn ảnh nhỏ, nhìn các nữ phóng viên báo hình mong manh áo dài, người run lên vì lạnh mà vẫn tươi cười tác nghiệp, lòng chợt nhoi nhói! Cũng như bất cứ ai, đằng sau họ là gia đình, là con cái, là trăm mối lo dồn dập khi năm hết tết đến .Lại là cống hiến, không gì khác ! Còn nữa, những bà mẹ chưa một lần sinh nở mà ai cũng có tới hàng chục đứa con tại làng trẻ em Hòa Bình, Hữu Nghị, SOS...thoăn thoắt nào nuôi, nào dạy, nào san sẻ yêu thương, nhận con cũng khóc mà tiễn con cũng khóc. Đó có thể là gì ngoài hai chữ cống hiến ? Đáng nói hơn, đó là sự cống hiến vô điều kiện, là triết lí sống “cho yêu thương để tái sinh yêu
- thương” trong cuộc đời còn nhiều thiếu hụt này. Tự hỏi và tự trả lời : Họ sống hiện đại theo cách của riêng mình. (Dẫn theo sách Bài tập Ngữ văn 11, tập 1, trang 144, NXBGD, 2016) Câu 1. Đoạn văn bản trên bàn về vấn đề gì ? Câu 2. Xác định thao tác lập luận chủ yếu được sử dụng trong đoạn văn bản trên. Câu 3. Anh/ chị hiểu thế nào về câu: Tự hỏi và tự trả lời : Họ sống hiện đại theo cách của riêng mình? Câu 4. Ạnh/chị có đồng tình với quan điểm “cho yêu thương để tái sinh yêu thương” hay không ? Vì sao? PHẦN II. LÀM VĂN Câu 1. Từ đoạn văn bản Phần đọc hiểu anh/chị hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về ý nghĩa của sự cống hiến. Câu 2. Trong truyện ngắn “Vợ chồng A Phủ” tiếng sáo là chi tiết đặc sắc được nhà văn Tô Hoài nhắc lại nhiều lần: “Ngoài đầu núi lấp ló đã có tiếng ai thổi sáo rủ bạn đi chơi. Mị nghe tiếng sáo vọng lại, thiết tha, bổi hổi. Mị nhẩm thầm bài hát của người đang thổi... Ngày trước, Mị thổi sáo giỏi. Mùa xuân này, Mị uống rượu bên bếp và thổi sáo. Mi uốn chiếc lá trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo... Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng đột nhiên vui sướng như những đêm tết ngày trước... tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn lửng lơ ngoài đường... Mị vẫn nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo những cuộc chơi, những đám chơi “Em không yêu, quả pao rơi rồi. Em yêu người nào, em bắt pao nào”.... (“Vợ chồng A Phủ”, Tô Hoài, Ngữ văn 12, tập hai, NXB Giáo dục Việt Nam, 2017) Cảm nhận của Anh/Chị về tiếng sáo trong “Vợ chồng A Phủ” của Tô Hoài qua đoạn trích trên. Từ đó liên hệ với âm thanh: tiếng chim hót ngoài kia vui vẻ quá, tiếng anh thuyền chài gõ mái chèo đuổi cá, tiếng mấy bà đi chợ hỏi nhau... (Truyện ngắn “Chí Phèo” của nhà văn Nam Cao, Ngữ văn 11, tập một, NXB Giáo dục Việt Nam, 2017) để bình luận ý kiến: “Chi tiết nhỏ làm nên nhà văn lớn”. Hết ..